Vào trong này tôi mới nhìn rõ. Căn phòng không có gì đặc biệt chỉ là những bức tường bê tông xám xịt, không có cửa sổ, ánh sáng duy nhất là đèn neon ở phía trên. Phía dưới chiếc lồng sắt có một lỗ thoát nước và một cái vòi nước sát tường. Thực sự lúc này tôi rất run và sợ hãi khi nhìn vào cái tư thế của cô ấy. Tôi không nghĩ là tôi sẽ chịu được như vậy trong 1 tháng tiếp theo.
Chú đẩy tôi vào góc nhà rồi khóa cửa căn phòng lại. Hạ chiếc lồng đang lơ lửng giữa không trung xuống nền đất và mở khóa cho số 12.