– Vâng cậu cứ nói đi, nhanh để tôi còn dọn dẹp nhà cửa nhé. Cô Tâm cười.
– Từ hôm nay chị không phải qua nhà tôi nữa đâu!
– Tôi làm sai cái gì à cậu? Cô tầm bàng hoàng.
– À không… mọi việc vẫn ổn nhưng tôi nghĩ là tôi không muốn làm phiền chị nữa, con bé Ly cũng lớn rồi tôi muốn nó làm việc của chị để con bé lớn. Chả thể mà chiều nó mãi được chị ạ.
– Tôi… tôi… cô Tâm nói.