Cô ả y lời vừa õng ẹo nhún nhảy, vừa hát chế lời một bài hát, rồi chậm rãi tháo cái gút của cái khăn tắm đang được quấn quanh người.
‘Mặt hồ gươm vẫn lung linh mây trời, và tỏa ngát hương thơm hoa Thủ đô…
Tay ta tháo lòng ung dung tự hào. Kìa nòng pháo đã vươn lên trời cao…’